Chủ Nhật, 13 tháng 3, 2011

Chống rét bằng ÂM DƯƠNG KHÍ CÔNG

Bây giờ (13/03/2011), đợt gió mùa Đông Bắc cuối cùng tràn về  miền Bắc VN. Dễ ốm (bịnh) lắm ! Ai chưa biết cách chống rét, xin xem dưới đây.
Trải qua mùa đông năm 1992 ở Nga (âm 20 độ C), Thầy Tạ Minh đã truyền kinh nghiệm chống rét bằng ÂM DƯƠNG KHÍ CÔNG cho hội viên CLB DCHN. ÂDKC do Thầy Châu  phát minh ra. Thầy Minh đã cải biên một ít cho dễ thực hiện và an toàn hơn. Thầy Minh có cách xác định Tỷ Lệ Vàng thật đơn giản. Toàn bộ buổi thuyết trình đã được quay phim và ra đĩa.
Dưới đây là bài viết của Thầy Tạ Minh gởi cho DCHN trong mùa đông vừa rồi.


 CHỐNG LẠNH BẰNG ÂM DƯƠNG KHÍ CÔNG.
Tôi lên máy bay tại Tân Sơn Nhất vào xế chiều ngày 31-12-1992 để đi Maxcova. Mọi sự bình thường cho đến khi phi cơ vượt rặng Hi Mã Lạp Sơn: lạnh đột ngột và tôi bắt đầu run. Phản ứng đầu tiên của tôi là….lôi quần áo để mặc thêm. Cũng đở nhưng rồi một lát sau đâu vẫn hoàn đó. Lại lạnh, lại run….quần áo lôi ra mặc hết rồi, lúc bấy giờ tôi mới nhớ ra là mình có Âm Dương Khí Công. Vì cũng khá lâu tôi không thở ÂDKC hàng ngày nữa…hic. Thế là đành dở chiêu cuối cùng, tôi bắt đầu thở đường Dương. Lạnh thấu xương như vậy, lần đầu tiên va chạm, thở như thế nào đây để đủ chống lạnh mà không bị dư đường Dương? Nói vậy là vì tôi đã từng nếm mùi khó chịu khi thở dư đường Dương như thế nào rồi.
Nằm dựa ngữa vô ghế, thả lỏng, thoải mái, tôi bắt đầu thở đường Dương một cách chậm rãi, không gấp gáp, không có một đường Âm nào. Vừa thở vừa lắng nghe cơ thể mình. Tôi thở liên tiếp 2 đường Dương, thở bình thường 2 lần rồi lại thở Dương 2 lần. Khi đến đường Dương thứ 20 tôi thấy người mình hết lạnh. Tôi ngưng. Ngũ gà gật một lát, tôi thức giấc vì lạnh lại. Thế là thở 20 Dương. Tôi ấm lại một lát, cũng khá lâu khoảng hơn 15 phút. Cứ vậy cho đến khi phi cơ vào vùng Tasken thì tôi không còn được nghỉ ngơi lâu như vậy mà thường chỉ chừng 5 phút là tôi lại phải thở 20 Dương. Cứ thế cho đến khi xuống Maxcơva, chị Ilvy và anh thông dịch ra đón tôi. Họ chỉ đưa cho tôi thêm cái áo khoác bằng nỉ (dạ). Thế thôi, rồi họ lôi tôi ra taxi về nhà. Ngồi trong taxi họ lại nhường tôi ngồi ghế trước. Hồi đó, taxi ở Nga còn lạc hậu, gió luồn từ gầm xe thốc vào hai chân tôi rồi lướt lên mặt khiến tôi lạnh run cầm cập từng cơn. Tôi phải thở Dương liên tục không ngừng cho đến khi về đến nhà tôi mới thoát nạn lạnh….và ngưng thở Dương…chớ hổng phải ngưng thở luôn…hihihi.
Đêm đó tôi lại được đón giao thừa. Qua hôm sau, chị chủ nhà rủ tôi đi chơi vào lúc 7 giờ tối. Ra đường, tuyết bay trắng xóa quanh người,ngập gối dưới chân. Tưởng đi đâu, chị đưa tôi đi bộ khoảng hơn 1 Km qua nhà gia đình người bạn của chị. Tán dóc đã đời chị lại dẫn tôi về, vậy thôi vì tôi đâu có biết tiếng Nga gì mà góp phần. Dĩ nhiên, suốt đường đi tôi phải thở Dương liên tục để chống lạnh.Thở Dương thì thở tôi vẫn run vì lạnh vì người không có áo lông, chân không có giày lông. Nhưng khi bước vô nhà là cơ thể bình thường ngay.
Hôm sau tôi mới biết tối qua có bão tuyết, nhiệt độ ngoài trời là -22 độ C.
Cứ như vậy, hể mỗi lần ra ngoài trời, tôi đều thở Dương để chống lạnh. Hể thấy hết lạnh thì ngưng một lát. Thấy lạnh thì lại thở Dương.
Rồi những ngày lạnh giá cũng qua. Tôi chỉ bị cảm lạnh một lần do sơ suất, trong khi đó các cộng sự người Nga thay nhau bị cảm lạnh, có người bị tới mấy lần. Kể cả chị BS Ilvy cũng bị cảm 2-3 lần.
Cả nhóm người Nga cộng tác đều ngạc nhiên và hết sức khâm phục sức chịu đựng của tôi. Họ đâu biết rằng tôi có Âm Dương Khí Công hộ thân. Lúc bấy giờ ÂDKC còn được thầy Châu coi là “bảo vật trấn môn” chưa phổ biến rộng rãi như bây giờ…..hihi.
Mấu chốt trong việc dùng ÂDKC để chống lạnh là chỉ thở Dương,không thở Âm.
Thở Dương cho đến khi thấy hết lạnh thì tạm ngưng. Khi nào thấy lạnh lại thì lại thở Dương tiếp theo cách vừa nêu. Không nên thở quá nhiều sẽ bị dư dương. Dư khí Dương rất khó hóa giải bằng đường Âm, chỉ có thể hóa giải bằng nước lạnh. Mà nếu bạn không đang ở nhà thì….bạn sẽ khốn khổ vì dư đường Dương đó.
Chúc các bạn và tôi…. vượt qua đợt rét đậm rét hại đang tràn ngập miền Bắc này.Mà không biết bao giờ mới hết rét há ? Ai biết….làm ơn chỉ giùm….lạnh wáááá…. .!!!!!!

Lương y TẠ MINH
========


Nhiều bạn đọc không biết thở đường dương là thở thế nào, DCHN xin trích lời Thầy Châu (www.dienchan.com) về việc này như sau:


Cách thở đường Dương:(còn được gọi là thở theo Mạch Nhâm)

CÁCH THỞ 1 :
Giai đoạn 1: Xoa mặt mũi chân tay cho thật tỉnh táo.
Giai đoạn 2: Hít vào thở ra khá sâu vài lượt để tạo trớn (thở tự do).
Giai đoạn 3: Bắt đầu hít vào bằng mũi, hít rất nhẹ và chậm, một cách tự nhiên, vừa hít vừa nghĩ tưởng tượng có 1 làn hơi như sương khói và nhỏ cỡ chiếc đũa hoặc nhỏ hơn, chạy dưới da vài mm từ đầu mũi xuống bụng qua rốn khoảng 3-4 cm nơi Đan Điền - Khí Hải thì dừng lại. Ngay lúc ấy liền nín thở chứ không nén hơi tại đây.
LƯU Ý: Chỉ nên để ý đến làn hơi tưởng tượng chứ không cần để ý đến hơi thở thật.
Giai đoạn 4: Nín hơi ở Đan Điền độ 5-10 tiếng đếm (đếm thầm)  (nếu mới tập thì chỉ nín 1-2 tiếng đếm cũng được – DCHN) tùy sức của mình. Đồng thời , tập trung tư tưởng ở đó.
Giai đoạn 5: Sau khi nín hơi xong. Bắt đầu tưởng tượng làn hơi khi nãy chạy ngược lên theo đường cũ đến mũi.
Giai đoạn 6: Đến đây bắt đầu thở ra bằng mũi nhẹ nhàng và thoải mái vừa phải (lưu ý không được thở hết hơi cacbonic trong phổi ra. Mà trái lại, nên thở nhẹ và ít thôi). Tóm lại , hít vô và thở ra cũng ít mới là đúng.
LƯU Ý: Nếu khó tưởng tượng thì có thể DÙNG ĐẦU NGÓN TAY KÉO TRÊN DA ( từ đầu mũi xuống Khí Hải và sau đó ngược trở lên mũi ) để Ý TƯỞNG nương theo đó mà đi sẽ dễ hơn.

CÁCH THỞ 2 : (Thở trên da hay ngoài da) Cách thở này dễ cho người mới tập hơn là cách thở 1. Do đó mau đạt kết quả hơn cho người tập. Cũng dẫn ý theo lộ trình đã trình bày ở cách 1, chỉ khác là ý tưởng tượng (dẫn ý) ở trên da , thay vì dưới da vài mm như cách thở1. Do đó không cần phải tưởng tượng làn khí chạy bám theo đường cong của cơ thể
(Ví dụ từ mũi xuống Đan Điền không cần phải tưởng tượng làn hơi đi sát đường cong của cằm rồi xuống cổ , xuống ngực đến Đan Điền, mà chỉ tưởng tượng làn Khí đi thẳng từ đấu mũi đến Đan Điền cũng có kết quả). Cũng như cách 1, kết quả sẽ đến ngay với người tập trong vài buổi đầu nếu tập đúng.


====
DCHN hy vọng rằng từ nay hơn 90% hội viên CLB DC Hà Nội và các bác sỹ , lương y DC không còn run, co ro khi có đợt rét đậm rét hại tràn về nữa ! (số còn lại vẫn run  vẫn co ro vì tập chưa đúng !!)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét